Nếu nhân duyên lành để mình biết đến Phật pháp đã đủ, nhưng các trợ duyên lại không được đầy đủ, không tốt, nó nghèo nàn, nó còm cõi, không được sung mãn thì chủng tử Phật pháp của mình cũng không phát triển tốt được.
Bây giờ quý huynh đệ, quý Phật tử được về chùa, có đạo tràng trang nghiêm, có huynh đệ nương nhau tu học, có Thầy hướng dẫn, có pháp môn cụ thể thì mình sẽ có đường lối tu hành rõ ràng. Lại được quý Thầy trực tiếp hướng dẫn để mình được hiểu Phật pháp, giúp bước đường tu học được dễ dàng hơn.
Vậy nên, việc mình bây giờ chỉ còn cố gắng tu tập như thế nào cho tốt mà thôi. Đã được vậy thì nhất định mình phải quyết tâm phải tiến bộ thôi. Tôi nói giả dụ như nếu có huynh đệ nào, Phật tử nào tu mà không tiến được, với cái duyên như vậy là do nghiệp của mình còn nặng.
Xưa, Sư ông Vạn Đức có dạy: “Một người ở ngoài thế gian, họ phải làm ăn, để có được khoản thu nhập tương đối, khi ấy họ sẽ chi tiêu vào đời sống, ăn mặc sắm sửa cho hợp lý với thu nhập đó. Điều quan trọng là phải biết dành dụm, tiếp tục đầu tư vào việc làm ăn, nếu như có đồng nào rồi tiêu hết đồng ấy thì làm ăn sao phát triển hơn được”.
Việc tu hành cũng thế, mình có chủng lành, có nhân duyên tốt, có điều kiện thuận lợi nghĩa là biết Phật pháp, có huynh đệ cùng tu thì mình phải biết ham tu, phải siêng năng, phải biết tiếp tục nuôi dưỡng, phát triển việc tu hành của mình.
Lời nhắn nhủ của HT.Thường Chiếu tại chuyến thăm Trường hạ Vạn Đức năm 2020.
Nguồn : Chùa Vạn Đức