"Từ" là khả năng hiến tặng hạnh phúc cho người mình yêu. Yêu thương không phải là vấn đề hưởng thụ, yêu thương là hiến tặng. Yêu thương ai đó thực sự, nghĩa là làm cho người ta hạnh phúc mỗi ngày.
"Bi" là khả năng người ta lấy cái khổ ra khỏi mình. Yêu thương ai là phải làm cho người ta bớt khổ. Nếu không chỉ là đam mê, say đắm nhất thời, không phải là tình yêu thương đích thực.
"Hỉ" là niềm vui, tình yêu chân thật phải làm cho cả hai đều vui. Dấu ấn của tình yêu đích thực là niềm vui. Càng yêu, càng vui, niềm vui lớn, cả gia đình cùng hạnh phúc. Cuộc nhân duyên như thế là thành công.
"Xả" là không phân biệt, kỳ thị trong tình yêu. Mình yêu ai, hạnh phúc của người ta là của mình, khó khăn của người ta là của mình, khổ đau của người ta là của mình. Khi yêu, hai người không phải là hai thực thể riêng biệt nữa, hạnh phúc khổ đau không còn là vấn đề cá nhân.
Tất cả những gì mình phải làm coi đó là vấn đề của hai người, chuyển hóa nỗi khổ đau, làm lớn thêm hạnh phúc.
Tôi nhớ câu chuyện được nghe về hai vợ chồng già nọ ở một vùng quê khi biết bà sắp chia tay với mình, ông hỏi bao nhiêu năm qua bà có buồn gì về ông không? Bà mỉm cười bảo ông lấy cái hộp để dưới chân giường lên: "Trước khi tôi về nhà chồng, mẹ tôi có dặn rằng khi nào tôi giận ông, tôi đừng nói năng chi hết, chỉ cần đem len ra đan một con búp bê".
Ông lão lần mở chiếc hộp ra, thấy có một con búp bê. Ông lặng người đi, mắt rơm rớm: "Thế ra, mấy chục năm sống cùng nhau, bà chỉ giận tôi có một lần thôi sao?". Nhưng ông thấy bên dưới đáy hộp có một số tiền. Ông đếm thấy số tiền không hề nhỏ. Ông hỏi bà số tiền đó từ đâu ra? Bà mỉm cười: "Là số tiền tôi đã bán những con búp bê tôi từng đan."
*---------*
Thực tế là trong cuộc sống, làm gì có ai sinh ra đã hợp nhau. Mọi thứ tưởng chừng "hiểu", "hợp" trước hôn nhân đôi khi chỉ là ngộ nhận trong men say.
Còn sau hôn nhân, yêu tức là hiểu, để rồi từ hiểu đó mở đường dẫn đến với thương trong bền vững. Mà nói theo quan niệm của đạo Phật, để hiểu được nhau mỗi người đều cần học một chút nhường nhịn, một chút chịu đựng, thêm một chút nhẫn nại, cố một chút hi sinh và tập cách chôn vùi đi cái ta của bản ngã. Chỉ có như vậy tình yêu thực sự mới được nảy nở và thêm bền vững giữa hai người.
Còn bạn, bạn đã đủ gia vị cho tình yêu của mình chưa?