Hảo tâm Xuất gia

Thứ sáu, 20/07/2018, 14:44 GMT+7

 

            GN - HỎI: Cháu là Phật tử, hiện sắp vào lớp 10. Cháu được tiếp xúc với đạo Phật từ lớp 5, có chí nguyện xuất gia lúc học lớp 6. Mới đầu cháu chỉ thích đi tu thôi, sau cháu tìm hiểu về Phật pháp, hiểu rằng xuất gia là một việc quan trọng.

 

 

           Giờ cháu sắp lên lớp 10 rồi, có thể ý thức được việc cháu đang làm. Cháu đã xin phép bố mẹ cho xuất gia nhưng bố mẹ ngăn cản. Cũng có thể bố mẹ nghĩ cháu còn nhỏ chưa hiu được việc mình đang làm. Cháu cũng cố giải thích rồi nhờ một người cô nói chuyện với bố mẹ nhưng vn không được.

 

           Hàng ngày cháu thưng nghe Pháp (băng đĩa quý thầy thuyết pháp, giảng dạy giáo lý) mới đầu thì bố mẹ không nói gì nhưng càng về sau bố mẹ phản đối và có ác cảm với đạo Phật. Cháu cũng tìm cách cho bố mẹ nghe Pháp nhưng bố mẹ không nghe. Cháu xin quý Báo cho cháu lời khuyên, làm sao bố mẹ có thểđồng ý cho cháu xuất gia? Làm sao để giúp bố mẹ cháu hiểu về đạo Phật?

 

(THANH TAO,sepkhongnoinhieu543@gmail.com)

 

buddhism pyxabay.jpg
           
                                 Trau dồi đạo hạnh - Ảnh minh họa

             ĐÁP: Bạn Thanh Tao thân mến!

           Theo như những gì bạn đã sẻ chia thì bạn có rất nhiều căn lành với sự nghiệp xuất gia. Tuổi trẻ đầu xanh mà bạn đã có hiểu biết và nung nấu chí nguyện xuất trần dõng mãnh như thế, nếu hội đủ duyên lành như nguyện thì gọi là hảo tâm xuất gia.

           Bạn đang ở tuổi vị thành niên nên làm gì cũng phải được bố mẹ cho phép. Nhà chùa sẽ không thu nạp bạn được nếu chưa có sự đồng thuận của bố mẹ. Thiết nghĩ, bố mẹ của bạn chưa cho phép bạn xuất gia cũng có lý do. Thứ nhất, như bạn đã nói là bố mẹ nghĩ bạn còn nhỏ, có thể chưa hiểu hết việc mình đang làm, chưa chín chắn để lường hết những khó khăn gian khổ trên con đường xuất gia. Thứ nữa, dù có hiểu đạo đến mấy, việc phải xa cách đứa con thân yêu, nhìn con sống đạm bạc nâu sồng nơi chốn thâm nghiêm thì bậc cha mẹ nào mà không khỏi quặn lòng rồi cản ngăn.

           Sở dĩ bố mẹ bạn gần đây có biểu hiện dị ứng, ác cảm với Phật pháp vì nghĩ rằng đó chính là nguyên nhân khiến họ sắp mất người con thân yêu. Thiết nghĩ, bạn cứ nên nghe các băng đĩa kinh sách Phật pháp như bình thường. Bởi Phật pháp dạy con người làm lành tránh dữ, giúp con người hướng thiện, trau dồi đạo đức để sống tốt đạo đẹp đời. Bạn cũng không nên làm bất cứ điều gì để “giúp” bố mẹ tìm hiểu Phật pháp mà chính bố mẹ - một phần vì thương bạn, một phần muốn giải tỏa thắc mắc vì sao bạn lại chọn con đường xuất gia như một lẽ sống - sẽ tự tìm hiểu lấy, điều này sẽ tốt cho bố mẹ hơn.

           Lúc này, điều quan trọng nhất là bạn phải thể hiện mình là một Phật tử thuần thành, kính tin Tam bảo, có nhân cách đạo đức; là người con hiếu thảo, biết vâng lời cha mẹ, siêng năng học tập. Bạn nên chọn những thời điểm thích hợp để tâm sự với mẹ (hoặc bố, hoặc cả hai) về chí nguyện xuất gia của mình. Mưa dầm sẽ thấm đất, nếu được bố mẹ đồng ý thì xuất gia ngay.

           Còn nếu sau nhiều lần xin phép mà vẫn không đạt được sự đồng thuận của bố mẹ, khi bạn thành niên sẽ có hai lựa chọn cho mình. Một là, bạn vẫn sống đời cư sĩ, làm một vị Phật tử mẫu mực, vừa tu học chuyển hóa bản thân, hộ trì Phật pháp vừa chu toàn hiếu đạo với cha mẹ, trách nhiệm với gia đình. Hai là, bạn đã trưởng thành nên có toàn quyền tự quyết lẽ sống cho riêng mình.

                                                                                                                         TỔ TƯ VẤN 
                                                                                                              (tuvangiacngo@yahoo.com)

Ý kiến của bạn