Hạnh phúc lớn nhất của kiếp nhân sinh là mỗi ngày cảm nhận được từng hơi thở thư nhàn.
- Trăm năm không ngắn, cũng không dài. Vinh nhục, thị phi trong đời vốn chẳng phải là điều quan trọng lắm. Sống khờ khạo một chút, phóng khoáng một chút cũng đâu mất mác gì, phải không?
Ung dung, điềm đạm thì sống lâu. Hối hả, vội vàng ắt thân tâm mỏi mệt, lòng sinh oán khí, tâm ý nặng nề, quả chuyện đó chẳng ai muốn, ấy thế mà chẳng hiểu sao đời sống từng ngày ta vẫn cứ vương mang ...?
Thời nay, người người lao mình vào vòng xoáy kim tiền, tranh đấu chỉ vì chút lợi ích, nhọc thân tốn sức mong thu về được càng nhiều tiền của càng tốt rốt cuộc cũng chỉ là mong có một cuộc sống đủ đầy, hạnh phúc hơn.
Tuổi trẻ khí lực hăng hái, sôi nổi tráng kiện thì chỉ mong sao kiếm được nhiều tiền. Đến khi về già, tiền bạc rủng rỉnh lại chỉ ước sao có sức khỏe và thời gian thanh xuân. Con người cứ sống trong cái nghịch lý như vậy đó.
Người thanh thản thì lúc nào cũng nuôi dưỡng một tâm hồn bay bổng, tự tại, trái tim thỏa sức cảm nhận mọi chuyện mưa nắng... trong cuộc đời nhưng đồng thời quên ngay tất cả những cảm nhận đó, cõi lòng như giọt nước lá sen...
Hãy bước qua hết thảy mâu thuẫn, trái ngang. Hãy nhẹ nhàng xả bỏ hết thảy những niềm ưu tư, thương ghét... như phủi bụi trên bàn tay.
- Học cách sống đơn giản mới là điều không đơn giản, học cách sống thờ ơ trước sự hấp dẫn của những ''đóa hồng đầy gai'' mới là người trí tuệ. Đôi lúc yêu thương bản thân mình chính là biết dừng lại, quyết không ''để lòng theo sóng nắng bên ngoài''.
Đời người sống một lần, nhu cầu ít lại một chút mà mỗi ngày có được vài giờ ngồi hít thở, tự do... Bạn có bao giờ cảm nhận hạnh phúc tròn trịa qua từng hơi thở thư nhàn?...
Tiếng Lòng - Như Nhiên - TTT
__(())__ Namo Buddhaya __(())__