ĐÊM THIỀN TRÀ: “KHI CON TRỞ VỀ”
(Tặng Cha – và những ai vẫn đang mang Cha trong tim)
Có những ngày, ta đi thật xa…
Xa khỏi mái hiên năm nào Cha từng đứng đợi.
Xa khỏi tiếng ho khẽ lúc nửa đêm trong căn nhà nhỏ.
Xa khỏi cái nhìn âm thầm dõi theo ta giữa dòng đời xuôi ngược.
Ta đi mãi, tưởng mình lớn khôn, tưởng mình mạnh mẽ, mà không hay có một người lặng lẽ ở lại, già đi – không một lời trách móc.
Đã bao lâu rồi, ta không trở về?
Trở về… không chỉ là một chuyến xe, một cánh cửa bật mở, mà là sự lắng lòng để thấy mình đã lạc Cha trong chính những bộn bề.
Trở về… là dừng lại đủ lâu để nhận ra: có một bàn tay đã từng nắm lấy tay ta rất chặt, rồi buông ra rất nhẹ, chỉ vì sợ ta đau.
Cha – người đàn ông ít nói, nhưng mang trong tim cả bầu trời yêu thương.
Người chưa từng nói “Cha yêu con”, nhưng lưng áo ướt đẫm sương đêm chỉ để mua cho con quyển sách đầu đời.
Người giận dữ khi ta vấp ngã, nhưng lại chính là người âm thầm dựng ta dậy trong im lặng.
Có những người trong chúng ta vẫn còn Cha để trở về…
Và cũng có những người, chỉ còn biết trở về trong ký ức, qua làn khói nhang mờ ảo giữa chiều hoang hoải.
Nhân Ngày của Cha (15.06), chùa Bửu Đà xin được lặng lẽ mở ra một khoảng trời rất riêng – Đêm Thiền Trà: “Khi Con Trở Về”
Một đêm không ồn ào, không phô trương, chỉ là nơi để bạn ngồi lại thật yên, lắng nghe một tách trà, và lắng nghe chính trái tim mình.
Về… để thấy Cha không chỉ là người sinh thành, mà là cội gốc vững chãi nhất trong cuộc đời ta.
Về… để nói lời yêu thương, nếu còn kịp.
Về… để xin lỗi, nếu ngày xưa ta từng vô tâm.
Và về… để thương Cha trọn vẹn – bằng cả tấm lòng đã lớn.
........................................ Gửi lời đến tất cả những ai vẫn còn một điều chưa kịp nói với Cha...
link ảnh chất lượng cao TẠI ĐÂY; Một số hình ảnh ghi nhận: