Lá thư của Holly Butcher viết trước khi chị qua đời vì căn bệnh Ewing’s sarcoma

Thứ tư, 16/05/2018, 05:13 GMT+7

Hôm nay lang thang trên mạng mình đọc được lá thư của Holly Butcher viết trước khi chị qua đời vì căn bệnh Ewing’s sarcoma, một dạng ung thư hiếm hoi. Bức thư là những bài học về cuộc sống mà chị muốn gửi đến những người vẫn còn cơ hội tiếp tục nó. Đi kèm theo lá thư là bức hình Holly Butcher rạng rỡ bên cạnh tình yêu của cuộc đời chị. Khi qua đời, chị mới 27 tuổi.

“Tôi đang nhìn cơ thể mình huỷ hoại từng ngày ngay trước mắt và không thể làm gì được về điều đó. Ước gì mình có thêm chỉ một ngày sinh nhật hay Giáng sinh với gia đình, hay chỉ một ngày bình thường thôi với bạn trai mình và con cún cưng. Chỉ một ngày thôi.”

Bức thư của chị đã được dịch sang tiếng Việt và được khá nhiều báo đăng, nhưng mình đọc cứ thấy thiếu ý gì đó nên dịch lại những lời khuyên của chị theo ý hiểu của mình. Một số từ trong bản gốc viết sai lỗi chính tả, mình đoán là chị đã phải vượt qua rất nhiều đau đớn trong những ngày cuối cùng để viết được bức thư này, và điều đó làm mình rất buồn.

Có lẽ chị qua đời khi ở cùng độ tuổi với mình mà mình dường như thấy bản thân mình trong lá thư của chị vậy. Bức thư của chị đã làm mình suy nghĩ rất nhiều về điều gì là thực sự quan trọng. Mình xin đăng bản dịch cùng bản gốc.

Bản dịch:

“Một chút lời khuyên cuộc sống từ Hol:

Thật kỳ lạ khi phải chấp nhận sự hữu hạn của đời người khi bạn mới 26 tuổi. Đó là một trong những điều bạn cố tình tảng lờ. Ngày ngày trôi qua và bạn trông đợi nó sẽ vẫn tiếp diễn; cho đến khi điều bất ngờ xảy đến. Tôi đã luôn hình dung một ngày nào đó mình sẽ già, nhăn nheo và xám xịt -- rất có thể là kết quả của việc có một gia đình xinh đẹp (với nhiều con) mà tôi dự định xây dựng với tình yêu của cuộc đời mình. Tôi muốn nó đến mức tim tôi đau nhói.

Cuộc sống là vậy đấy; nó mong manh, quý giá, và không lường trước được. Mỗi ngày là một món quà, không phải là một quyền bạn hiển nhiên được nhận.

Bây giờ, tôi đang 27 tuổi. Tôi không muốn ra đi. Tôi yêu cuộc sống của mình. Tôi hạnh phúc… Tôi nợ điều đó với những người tôi yêu thương. Nhưng quyền quyết định không nằm trong tay tôi.

Tôi không bắt đầu viết ‘lá thư trước khi tôi chết' này để mọi người sợ cái chết. Chúng ta hầu như hoàn toàn không hề để ý đến điều không thể tránh khỏi này, coi nó như một chủ đề cấm kỵ sẽ không bao giờ xảy đến với bất kỳ ai trong số chúng ta. Tôi chỉ muốn mọi người hãy ngừng lo lắng quá đáng về những điều nhỏ bé, vô nghĩa và hãy nhớ rằng cuối cùng chúng ta đều có chung một số phận. Hãy làm những điều khiến thời gian của bạn trở nên đáng giá và tuyệt vời, loại bỏ những điều không đâu vào đâu.

Tôi đã viết ra rất nhiều những suy nghĩ của mình bởi tôi đã có rất nhiều thời gian để suy nghĩ trong vài tháng vừa qua. Dĩ nhiên, những suy nghĩ này nhảy vào trong đầu tôi nhiều nhất là vào lúc nửa đêm!

Mỗi khi bạn kêu ca về một điều gì đó ngớ ngẩn (một điều tôi nhận ra rất nhiều trong mấy tháng gần đây), hãy nghĩ về những người đang có một vấn đề thực sự. Hãy biết ơn về những chuyện nhỏ nhặt bạn phải đối mặt và để nó qua đi. Bạn có thể thừa nhận một chuyện khiến bạn khó chịu, nhưng đừng có nhai đi nhai lại việc đó làm ảnh hưởng tiêu cực đến người khác.

Sau khi bạn đã làm điều đó, hãy ra ngoài và hít thở một hơi sâu không khí trong lành vào trong lá phổi của bạn. Hãy nhìn bầu trời xanh thật xanh và những cái cây xanh thật xanh. Hãy nghĩ rằng bạn may mắn thế nào khi mà vẫn có thể làm điều đó -- hít thở.

Bạn có thể bị kẹt trong làn xe đông nghịt, hay ngủ không ngon tối qua vì mấy đứa con xinh đẹp của bạn quấy, hay thợ cắt tóc cắt tóc của bạn ngắn quá. Bạn có thể làm vỡ móng tay, hay ngực của bạn quá nhỏ, hay mông bạn có vết lúm và bụng bạn thì đầy mỡ.

Hãy bỏ qua hết những chuyện đó đi … Tôi thề rằng bạn sẽ không nghĩ đến những điều đó khi đến lượt bạn ra đi. Chúng thật vô nghĩa khi bạn nhìn vào toàn cảnh cuộc sống. Tôi đang nhìn cơ thể mình huỷ hoại từng ngày ngay trước mắt và không thể làm gì được về điều đó. Ước gì tôi có thêm chỉ một ngày sinh nhật hay Giáng sinh với gia đình, hay chỉ một ngày bình thường thôi với bạn trai mình và con cún cưng. Chỉ một ngày thôi.

Tôi nghe mọi người than phiền về công việc tồi tệ thế nào và thật khó để có thời gian tập thể dục -- hãy biết ơn rằng bạn vẫn còn có thể làm điều đó. Làm việc và tập thể dục có vẻ như là những thứ thật tầm thường -- cho đến khi cơ thể bạn không cho phép bạn làm chúng nữa.

Trân trọng sức khoẻ và cơ thể vẫn còn hoạt động của bạn -- cho dù nó không được béo gầy như ý. Chăm sóc nó và chấp nhận nó tuyệt vời như thế nào. Hãy vận động chân tay và nuôi dưỡng nó với những đồ ăn tươi. Đừng để cơ thể của bản thân trở thành một nỗi ám ảnh!

Hãy nhớ rằng, sức khoẻ tốt không chỉ bao gồm cơ thể. Hãy đầu tư cả vào sức khoẻ trí óc, tình cảm, và tinh thần của bạn. Bạn có thể sẽ nhận ra hình ảnh cơ thể tuyệt vời mà mạng xã hội muốn bạn tin vào ngớ ngẩn như thế nào. Nhân chủ đề này, hãy xoá khỏi danh sách theo dõi tất cả những tài khoản khiến bạn cảm thấy tồi tệ về bản thân. Kể cả bạn bè. Hãy nhẫn tâm vì phúc lợi của chính bạn.

Hãy biết ơn mỗi ngày bạn không bị đau đớn và cả những ngày bạn thấy không khoẻ với một tí cảm cúm, một cái lưng đau, hay bị trật gân. Chấp nhận rằng nó chẳng dễ chịu tí nào nhưng ít nhất thì nó cũng sẽ khỏi thôi và cộc sống của bạn không bị đe doạ.

Than phiền ít đi, và giúp đỡ lẫn nhau nhiều hơn.

Cho, cho, cho. Đúng là bạn sẽ hạnh phúc hơn khi làm gì đó cho người khác thay vì cho bản thân bạn. Ước gì tôi đã làm nó nhiều hơn. Kể từ khi tôi bị ốm, tôi đã gặp những người vô cùng tốt bụng cho đi rất nhiều và tôi đã nhận những lời động viên và giúp đỡ đầy yêu thương từ gia đình, bạn bè, và người xa lạ; nhiều hơn những gì tôi có thể cho lại. Tôi sẽ không bao giờ quên những điều này và sẽ mãi mãi ghi nhớ công ơn của họ.

Thật kỳ cục khi vẫn có tiền để tiêu ở thời điểm này … khi bạn sắp chết .. Nó khiến bạn nhận ra chúng ta ngốc nghếch thế nào khi nghĩ rằng mình cần phải tiêu nhiều tiền đến thế vào quần áo mới hay vào những ‘vật’ trong cuộc sống. Hãy tặng bạn của bạn một chút lòng tốt thay vì một cái váy, sản phẩm làm đẹp, hay đồ nữ trang. Hãy dành thời gian đưa họ đi ăn hay nấu cho họ ăn. Mua cho họ một ly cà phê. Tặng họ một chậu cây, đấm lưng cho họ, tặng họ một nọn nến và nói với họ rằng bạn yêu họ khi bạn làm điều đó.

Tôn trọng thời gian của người khác. Đừng bắt họ phải chờ đợi chỉ vì bạn không biết quản lý thời gian. Hãy bắt đầu chuẩn bị sớm hơn nếu bạn là một trong những người luôn đến trễ và biết ơn bạn bè vì họ muốn chia sẻ thời gian của họ với bạn, thay vì bắt họ ngồi một mình trong chờ đợi.

Dùng tiền để tăng thêm trải nghiệm. Ít nhất thì cũng đừng để bản thân mất đi những trải nghiệm hay ho chỉ vì bạn lỡ tiêu tiền vào những đồ vật chất không đâu vào đâu.

Hãy tận hưởng từng giây phút cuộc sống thay vì cố gắng chụp hình. Ý nghĩa cuộc sống không nằm ở việc sống qua màn hình điện thoại hay cố gắng chụp bức hình hoàn hảo.

Một câu hỏi tu từ: liệu vài tiếng đồng hồ bạn dành để làm tóc và trang điểm mỗi ngày hoặc để đi chơi một buổi tối thực sự có đáng không? Tôi chưa bao giờ hiểu điều đó về phụ nữ.

Lắng nghe âm nhạc … thực sự lắng nghe. m nhạc là liệu pháp chữa bệnh. Cũ là hay nhất.

Thỉnh thoảng hãy dậy sớm và lắng nghe tiếng chim hót và chiêm ngưỡng những gam màu rực rỡ trên bầu trời khi mặt trời mọc.

Nói chuyện với bạn của bạn. Bỏ điện thoại xuống. Họ có đang ổn không?

Đi du lịch nếu đó là điều bạn muốn. Không thì ở nhà.

Làm việc để sống. Đừng sống để làm việc.

Nghiêm túc đấy, hãy làm những việc khiến con tim bạn hạnh phúc.

Hãy ăn cái bánh ngọt mà không cảm thấy tội lỗi.

Nói không với những thứ bạn không muốn làm.

Đừng ép buộc bản thân phải làm những gì người khác nghĩ là mục đích cuộc sống. Bạn có thể muốn một cuộc sống xoàng xĩnh, và không có vấn đề gì với việc đó cả.

Nói với những người bạn yêu thương rằng bạn yêu họ mỗi khi bạn có cơ hội, và yêu họ với tất cả những gì bạn có.

Và hãy nhớ rằng, nếu điều gì đó làm bạn đau khổ, bạn có sức mạnh để thay đổi nó - trong công việc, trong chuyện tình cảm, hay trong bất kỳ vấn đề gì. Hãy dũng cảm thay đổi nó. Bạn không biết bạn còn bao nhiêu thời gian trên thế giới này nên đừng lãng phí nó vào những đau khổ. Tôi biết người ta nói đi nói lại điều này, nhưng đó là sự thật đấy.

Nhưng dù sao gì đây cũng chỉ là lời khuyên cuộc sống từ một cô gái trẻ. Nhận nó hay bỏ nó là tuỳ bạn.

À, còn một điều cuối cùng, nếu bạn có thể, hãy làm một điều có ích cho nhân loại (và cho tôi nữa) bằng cách hiến máu thường xuyên. Nó sẽ giúp bạn cảm thấy tốt đẹp hơn cộng với lợi ích cứu sống ai đó. Tôi có cảm giác rằng nó là một điều thường xuyên bị coi nhẹ trong khi mỗi lần hiến máu có thể cứu được 3 mạng sống! Đó là một ảnh hưởng vô cùng to lớn mỗi chúng ta đều có thể làm và quy trình vô cùng đơn giản.

Hiến máu giúp tôi sống thêm một năm nữa -- một năm tôi có thể ở trên trái đất này với gia đình, bạn bè, và cún cưng mà tôi sẽ vĩnh viễn biết ơn. Một năm mà tôi đã có những giây phút tuyệt vời nhất của cuộc đời.

.. Cho đến khi chúng ta gặp lại nhau

Hol

Xoxo”

===========

Bản gốc:

“A bit of life advice from Hol:

It’s a strange thing to realise and accept your mortality at 26 years young. It’s just one of those things you ignore. The days tick by and you just expect they will keep on coming; Until the unexpected happens. I always imagined myself growing old, wrinkled and grey- most likely caused by the beautiful family (lots of kiddies) I planned on building with the love of my life. I want that so bad it hurts.

That’s the thing about life; It is fragile, precious and unpredictable and each day is a gift, not a given right.

I’m 27 now. I don’t want to go. I love my life. I am happy.. I owe that to my loved ones. But the control is out of my hands.

I haven’t started this ‘note before I die’ so that death is feared - I like the fact that we are mostly ignorant to it’s inevitability.. Except when I want to talk about it and it is treated like a ‘taboo’ topic that will never happen to any of us.. That’s been a bit tough. I just want people to stop worrying so much about the small, meaningless stresses in life and try to remember that we all have the same fate after it all so do what you can to make your time feel worthy and great, minus the bullshit.

I have dropped lots of my thoughts below as I have had a lot of time to ponder life these last few months. Of course it’s the middle of the night when these random things pop in my head most!

Those times you are whinging about ridiculous things (something I have noticed so much these past few months), just think about someone who is really facing a problem. Be grateful for your minor issue and get over it. It’s okay to acknowledge that something is annoying but try not to carry on about it and negatively effect other people’s days.

Once you do that, get out there and take a freaking big breath of that fresh Aussie air deep in your lungs, look at how blue the sky is and how green the trees are; It is so beautiful. Think how lucky you are to be able to do just that - breathe.

You might have got caught in bad traffic today, or had a bad sleep because your beautiful babies kept you awake, or your hairdresser cut your hair too short. Your new fake nails might have got a chip, your boobs are too small, or you have cellulite on your arse and your belly is wobbling.

Let all that shit go.. I swear you will not be thinking of those things when it is your turn to go. It is all SO insignificant when you look at life as a whole. I’m watching my body waste away right before my eyes with nothing I can do about it and all I wish for now is that I could have just one more Birthday or Christmas with my family, or just one more day with my partner and dog. Just one more.

I hear people complaining about how terrible work is or about how hard it is to exercise - Be grateful you are physically able to. Work and exercise may seem like such trivial things ... until your body doesn’t allow you to do either of them.

I tried to live a healthy life, in fact, that was probably my major passion. Appreciate your good health and functioning body- even if it isn’t your ideal size. Look after it and embrace how amazing it is. Move it and nourish it with fresh food. Don’t obsess over it.

Remember there are more aspects to good health than the physical body.. work just as hard on finding your mental, emotional and spiritual happiness too. That way you might realise just how insignificant and unimportant having this stupidly portrayed perfect social media body really is.. While on this topic, delete any account that pops up on your news feeds that gives you any sense of feeling shit about yourself. Friend or not.. Be ruthless for your own well-being.

Be grateful for each day you don’t have pain and even the days where you are unwell with man flu, a sore back or a sprained ankle, accept it is shit but be thankful it isn’t life threatening and will go away.

Whinge less, people! .. And help each other more.

Give, give, give. It is true that you gain more happiness doing things for others than doing them for yourself. I wish I did this more. Since I have been sick, I have met the most incredibly giving and kind people and been the receiver of the most thoughtful and loving words and support from my family, friends and strangers; More than I could I ever give in return. I will never forget this and will be forever grateful to all of these people.

It is a weird thing having money to spend at the end.. when you’re dying. It’s not a time you go out and buy material things that you usually would, like a new dress. It makes you think how silly it is that we think it is worth spending so much money on new clothes and ‘things’ in our lives.

Buy your friend something kind instead of another dress, beauty product or jewellery for that next wedding. 1. No-one cares if you wear the same thing twice 2. It feels good. Take them out for a meal, or better yet, cook them a meal. Shout their coffee. Give/ buy them a plant, a massage or a candle and tell them you love them when you give it to them.

Value other people’s time. Don’t keep them waiting because you are shit at being on time. Get ready earlier if you are one of those people and appreciate that your friends want to share their time with you, not sit by themselves, waiting on a mate. You will gain respect too! Amen sister.

This year, our family agreed to do no presents and despite the tree looking rather sad and empty (I nearly cracked Christmas Eve!), it was so nice because people didn’t have the pressure of shopping and the effort went into writing a nice card for each other. Plus imagine my family trying to buy me a present knowing they would probably end up with it themselves.. strange! It might seem lame but those cards mean more to me than any impulse purchase could. Mind you, it was also easier to do in our house because we had no little kiddies there. Anyway, moral of the story- presents are not needed for a meaningful Christmas. Moving on.

Use your money on experiences.. Or at least don’t miss out on experiences because you spent all your money on material shit.

Put in the effort to do that day trip to the beach you keep putting off. Dip your feet in the water and dig your toes in the sand. Wet your face with salt water.

Get amongst nature.

Try just enjoying and being in moments rather than capturing them through the screen of your phone. Life isn’t meant to be lived through a screen nor is it about getting the perfect photo.. enjoy the bloody moment, people! Stop trying to capture it for everyone else.

Random rhetorical question. Are those several hours you spend doing your hair and make up each day or to go out for one night really worth it? I’ve never understood this about females

Ý kiến của bạn