CÂU CHUYỆN XUẤT PHÁT TỪ "TÂM"
Phàm làm việc gì cũng nên có cái tâm chân thật, không nên khách sáo trống rỗng.
Có một chú tiểu rất thông minh đến gặp vị Sư già, trong một ngôi chùa cổ ở nông thôn và nói rằng:
- “Mô Phật, bạch Ngài! Ngài nổi tiếng lắm, đi đâu con cũng nghe danh Ngài”.
Được khen, vị Sư già liền hướng vô bên trong và kêu:
- “Này thị giả, hãy mang kẹo ra cho chú tiểu”.
Chú tiểu nói tiếp:
- “Ngài làm như vậy, sao mà giống như Phật dạy quá!”.
Vị Sư già lại gọi:
- “Thị giả, mang thức ăn ngon ra cho chú tiểu”.
Chú tiểu khôn ngoan đó lại nói tiếp:
- “Chính Ngài là Đức Phật tại thế”.
Vị Sư già lại gọi vào trong:
- “Hãy mang thêm ba đồng tiền vàng cho chú”.
Chú tiểu nghĩ rằng như vậy đã đủ rồi, và đứng chờ nhận quà. Chờ mãi mà không thấy ai ra, chú hỏi vị Sư già sao thị giả của Ngài chưa đem kẹo, thức ăn và vàng ra? Vị Sư già nói:
- “Tại sao Ta phải cho con kẹo, thức ăn, vàng thật chớ?”.
Con chỉ cho ta những lời nói trống rỗng, Ta cũng cho lại con những lời nói trống rỗng!”.
Kính mong quý vị Đạo hữu thông hiểu và thực hành theo ý của câu chuyện này!
Nam Mô Hoan Hỷ Tạng Bồ Tát Ma Ha Tát!