"Nếu không cầu an đầu năm như vậy thì người ta sẽ tìm tới am miếu, bói toán...những nơi đó thường thì hù dọa làm cho người ta bất an thêm. Đây gọi là sự TIẾP BIẾN văn hóa dân gian vào trong Phật giáo. Chính nhờ sự tiếp biến này mà Phật giáo gắn liền với dân tộc cả hai ngàn năm nay. Nhiều người không quy y, không biết gì Phật pháp nhưng đầu năm cũng phải tới chùa cúng sao giải hạn và họ mặc nhiên tự nhận mình là Phật tử. Số lượng tín đồ Phật giáo đông hay không là nhờ thành phần này. Nếu chỉ tính những người quy y Tam Bảo, giữ gìn năm giới mới gọi là Phật tử thì Phật giáo Việt Nam được bao nhiêu người là Phật tử thật sự?"
Đầu năm kêu mọi người đến chùa để nghe Phật pháp liệu mấy ai đi? Thậm chí không ai đi, trừ những Phật tử. Nhưng đi cầu an giải hạn thì rất nhiều, trong thời khoá cầu an đó, được nghe quý thầy giảng dạy, trước ngôi tam bảo uy nghiêm tâm con người cũng phần nào lắng lại những tạp niệm, giây phút được đối trước tôn dung của Phật, được đỉnh lễ Chư Phật Chư Bồ tát, được lạy Phật, niệm Phật, những hành động đó có công đức chăng? Thậm chí sau thời khoá cầu an đó rất nhiều người lại phát tâm đi chùa, quy y Tam Bảo, há không tốt hơn là để người ta đi đền thờ miếu mão van xin giải hạn? Rồi đi chùa về họ cảm thấy sợ với những điều tội lỗi hơn, tâm họ dần dần biến chuyển thì đây không phải là tự mình giải hạn, tự mình chuyển nghiệp sao? Nhờ đâu được vậy? không phải là nhờ đi chùa đầu năm mà giác ngộ hay sao? Nên đừng cứng nhắc, đừng nặng nề. (trừ các chùa thương mại hoá vấn đề này, hù doạ gặp sao nặng tam tai, rồi phải đóng thêm tiền để được giải các kiểu, thì mới gọi là mê tín).
"Nếu những vị đã hiểu biết giáo pháp rồi, thì tốt nhất sống theo thiện pháp như kinh điển đã dạy, không cần cúng sao giải hạn gì cả. Nhưng cũng đừng kích bác những người không hiểu biết giáo pháp tới chùa cúng sao giải hạn. Chính nhờ niềm tin dân gian này mà người ta mới tiếp xúc được chùa chiền và dần dần họ học hỏi được giáo pháp. Cũng giống như người đang học đại học thì không nên chê bai một em bé mới chập chững vào lớp một không biết đọc, không biết viết vậy.
Nếu bảo: chỉ sống theo giáo pháp, không nên TIẾP BIẾN văn hóa dân gian vào trong Phật giáo thì hay bỏ hết luôn cầu an, cầu siêu, cúng tuần thất, hằng thuận... Vì những thứ này không phải Phật Pháp. Phật Pháp nguyên chất trong thời kỳ đức Phật còn tại thế thì vào buổi sáng các vị tì kheo chỉ ôm bình bát đi khất thực, về ăn cơm, rồi ngồi thiền và giảng pháp. Ngoài ra bất cứ việc gì khác cũng không phải là Phật Pháp. Nhưng ngày nay Phật giáo không phải như xưa nữa, đã tiếp biến rất nhiều văn hóa dân gian vào trong phật giáo. Ngoài ra, để theo kịp với thời đại, Phật giáo ngày nay còn tổ chức trường học, tổ chức hội thảo trong nước và quốc tế, tổ chức vesak... chứ không phải đơn giản như ngày xưa.
Tuy nhiên, dù thời đại nào, dù tiếp biến nhiều văn hóa dân gian vào trong Phật giáo thì hàng đệ tử tại gia và xuất gia cũng phải lấy tinh thần thực hành giáo pháp là chính thì sự tiếp biến đó sẽ không làm cho giáo pháp trở nên suy tàn mà nó trở thành một nét văn hóa Phật giáo rất đáng trân trọng của từng quốc gia khác nhau."
Tất cả mọi phương tiện đều để phục vụ mục tiêu chân lý của cuộc sống, như ngón tay để chỉ mặt trăng; ngón tay phương tiện để hướng đến mặt trăng chân lý.”
Trích Vườn Hoa Phật Giáo.