"...Trong cuộc đời ta đã rất nhiều lần có được ý nghĩ tốt, chẳng hạn ta từng quyết định đến chùa nghe pháp, từng muốn phụ cất một cây cầu, giúp cho người bệnh nghèo khổ, ta chọn đúng ngành nghề...
Tuy nhiên, đừng vội tự hào là do mình hay, mình giỏi. Mà ta phải hiểu rằng:
Sở dĩ ta có ý nghĩ thiện, ý nghĩ đúng đắn là bởi vì ta có phước. Nhờ có phước nên những tư tưởng tốt mới nối nhau xuất hiện. Còn nếu ta không có phước thì chỉ trong thoáng chốc là ý nghĩ bậy phát khởi ngay.
Vậy làm sao để có phước?
Trước hết, đơn giản nhất là hãy lễ Phật với lòng tôn kính tha thiết. Người chỉ đến thắp nhang rồi lạy hời hợt cho xong nghi thức thì chẳng được bao nhiêu phước cả. Còn người nào lạy xuống một lạy là dâng hết cả lòng tôn kính của mình lên Đức Phật, thì cái phước sẽ được tích lũy và lớn từng ngày.
Dần dần ta sẽ thấy những ý nghĩ tốt nối tiếp nhau phát khởi, lúc đó ta mới nhận ra rằng chính nhờ việc kính Phật mà thiện tâm của mình lớn lên, từng lời nói ý nghĩ, việc làm dần dần đúng với ý Phật.
Nếu ta không lễ kính Phật, gặp những người đáng kính trong đời ta cũng không biết kính trọng, còn thường chê bai, gièm xiểm, thì ta đã gieo một cái nhân rất xấu.
Hệ quả là trong đầu ta cứ trập trùng khởi những niệm tham, sân, si, đố kỵ, hận thù… để rồi cuộc đời sẽ chìm luôn trong lầm lỗi.
Vì vậy, xin ghi nhớ rằng, muốn làm người tốt thì trước hết phải có ý nghĩ tốt, để có ý nghĩ tốt thì phải có phước, mà cái phước nền đầu tiên là lễ kính Phật, tôn trọng người đáng kính và biết khen ngợi cái hay của người khác..."
Trích Những điều thú vị từ Truyện tích Pháp Cú Tập 4- Trang 30-32