Trong tự nhiên, nước là chất lỏng mềm ướt, vậy mà nước dưới áp lực cao có thể cắt đứt mọi thứ. Nước còn khắc chế được hỏa hoạn, dập tắt lửa dù nó có hung bạo tới đâu.
Nói về đặc tính của nước là để minh họa cho lời Phật dạy về tâm từ, thoạt nhìn lòng yêu thương rộng lớn hay tâm từ cũng tươi mát dẻo mềm, ấy vậy mà khắc chế được ác quỷ ác thần. Các loài phi nhơn có ác tâm muốn tổn hại người tu tập tâm từ vốn không thể được. Thế nên, ngoài việc tu tập giới định tuệ, người tu cần phải trưởng dưỡng lòng từ để được an nhiên trước nội ma ngoại chướng.
“Một thời, Đức Phật ở trong vườn Cấp Cô Độc, rừng cây Kỳ-đà, nước Xá-vệ. Bấy giờ, Thế Tôn bảo các Tỳ-kheo:
- Thí như có người có con dao găm, mũi nó rất bén nhọn. Có người khỏe mạnh nói rằng: ‘Tôi có thể dùng tay, hay nắm tay, đập vào con dao của anh, làm cho nó gãy vụn.’ Này các Tỳ-kheo, người khỏe mạnh kia có thể dùng tay, hay nắm tay đập vào con dao kia, làm gãy vụn chăng?
Các Tỳ-kheo bạch Phật:
- Bạch Thế Tôn, không thể được. Vì con dao găm kia có mũi rất bén nhọn. Người đàn ông kia không thể dùng tay, hay nắm tay đập cho vụn, mà chính tự làm khốn khổ.
- Cũng vậy, Tỳ-kheo, nếu Sa-môn, Bà-la-môn tu tập lòng từ đối tất cả chúng sanh cho đến như trong khoảnh khắc vắt sữa bò, nếu có quỷ thần ác muốn đến dò tìm chỗ hở, không thể tìm được cơ hội thuận tiện. Chúng chỉ tự làm thương tổn lại chính mình. Cho nên, các Tỳ-kheo, phải học như vậy, thường thường tu tập lòng từ cho đến như khoảnh khắc vắt sữa bò.
Phật nói kinh này xong, các Tỳ-kheo nghe những gì Phật dạy, hoan hỷ phụng hành.
(Kinh Tạp A-hàm, kinh số 1255)
Khi tu tập độc cư trong những trụ xứ vắng vẻ như rừng cây, hang núi, đồng trống thì người tu phải đối mặt với một số chướng nạn. Ngoài thú dữ, trùng độc thì ác quỷ và ác thần nhiễu hại là một trở ngại lớn. Nhẹ thì khiến cho tâm ta bất an, lo sợ mà nặng thì chúng nhiễu loạn, phá phách khiến không thể định tâm. Trong những trường hợp như vậy, Thế Tôn thường dạy tu tập rải tâm từ; mong cho mọi loài chúng sinh được hạnh phúc, an vui.
Thiền rải tâm từ có nhiều lợi ích thiết thực cho đời sống bình thường, đặc biệt hữu ích với người tu hành. “Ngủ an lạc, thức an lạc, không ác mộng, được mọi người thương mến, các hàng phi nhân ái mộ, chư thiên bảo hộ, không bị hỏa hoạn-thuốc độc-binh khí xúc chạm, tâm dễ đắc định, sắc mặt trong sáng, lúc chết không rối loạn, có thể tái sinh vào cảnh giới của Phạm Thiên” là những lợi ích của thiền rải tâm từ.
Thế nên, người tu cần siêng năng thực hành thiền rải tâm từ. Trong pháp thoại này, Thế Tôn dạy chỉ cần rải tâm từ trong “khoảnh khắc vắt sữa bò” (ước chừng khoảng vài phút) mà các ác quỷ ác thần đã không thể làm tổn hại người tu, huống gì chúng ta gia tâm quán niệm hàng này. Mới hay, mong cho người được hạnh phúc an vui (rải từ tâm) thì chính mình lại được hạnh phúc an vui.
QUẢNG TÁNH/BÁO GIÁC NGỘ